Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2: 6-10


Chương 6:

Chương 006 : Hỏa Vũ sơn trang (#6)

Người đăng: anpromalong6

Bách Việt chi địa, Hõa Vũ sơn trang.

Hỏa Vũ sơn trang là một tòa trang viên tọa lạc ở Bách Việt biên giới đi thêm trăm dặm về phía bắc chính là tiếp giáp Hàn quốc là trung nguyên Chiến Quốc Thất Hùng một trong.

Trước đây nó chỉ là một trang viên cũ nát tồi tàn nhưng từ khi một thương nhân Hồ Trang mua xuống lại thay đổi, từ tồi tàn trở thành giàu có phú giáp một vùng.

Nguồn cơn là do Hồ Trang tình cờ phát hiện được tại kiến trúc trang viên bên trong , dưới lòng đất bên dưới lại chôn dấu một cái mỏ ngọc khổng lồ. Cùng với các loại ngọc trong thiên hạ khác nhau hoàn toàn, loại ngọc này màu sắc giống như ngọn lửa thiêu đốt, mà ngọc thạch mặt ngoài màu sắc, nếu như cùng máu tươi bóng loáng.

Cho nên những ngọc thạch này liền được gọi là Hỏa Vũ Mã Não, mà tòa sơn trang này cũng đổi thành Hỏa Vũ sơn trang.

Bởi vì Hỏa Vũ Mã Não nguyên nhân, Hồ Trang sinh ý càng làm càng thuận, càng ngày càng lớn, khi loại ngọc này được tầng lớp giàu có quý tộc trong nước lẫn các thương nhân lân bang các vùng ưa chuộng săn đón mua lấy.

Ngắn ngủn thời gian mấy năm, hắn liền hội tụ vô số người khó có thể tưởng tượng tài sản, trở thành cự bá một vùng về tài sản.

Giàu lên mau chóng nhưng tấm lòng lương thiện không phải như các thương nhân kia chỉ biết có lợi nhuận, thường xuyên giúp đở dân chúng trong vùng, nên được dân chúng tôn xưng là Hỏa Vũ Công.

Hỏa Vũ sơn trang lúc này, bên trong vô số thân ảnh mặc quần áo làm bằng những sợi đay, thêu lấy hoa văn khác lạ hoàn toàn với trung nguyên chi địa, đầu mang theo một chiếc khăn xếp, đa phần tóc đều được cắt ngắn trên người có xăm mình qua lại thỉnh thoảng lại bàn tán với nhau, tất bậc không ngừng.

Hôm nay là một ngày đặc biệc khi sơn trang hôm nay tiếp đãi một khách quý, là một trong chư vị công tử của Bách Việt vương, toàn bộ Hỏa Vũ sơn trang lẫn mảnh đất rộng lớn lân cận đều là đất phong của hắn.

Hỏa Vũ sơn trang năm dặm bên ngoài tại một tuyến đường rộng lớn một chiếc xe ngựa được hộ tống bởi một nhóm quân binh, bao bọc lấy cổ xe ngựa này dục ngựa thẳng tiến về phương hướng của Hỏa Vũ sơn trang mà đi. 

Bên trong xe chính là chủ tử của bọn họ, chỉ bằng một lời nói cũng có thể quyết định vận mệnh của rất nhiều người sinh sống trên mảnh đất này, người con út của Bách Việt vương Minh Hầu thập công tử Thiên An.

Theo tấm rèm che mở ra bên trong là một kỳ nam hài, khó người có thể quên được khi gặp gở nam hài này. Một đầu xanh lam tóc dài lại như hỏa diễm bốc cháy một dạng. Như tượng ngọc điêu khắc dung nham, ngủ quan tinh xảo không một góc chết toát lên anh tuấn tiểu nam hài. Nhưng thế còn chưa hết một đôi dị đồng khác màu để người khó mà tin được trên đời lại có một đôi mắt như vậy.

Như sao trời rực sáng nhãn đồng, bên trong thuần màu tím biếc các vân song, nếu tính luôn con ngươi cả thảy có đến 6 vòng tròn như thế, sáu dấu chấm phẩy màu đỏ như nòng nọc bơi lội an vị trên những vòng tròn kia. Những bông hoa bầu dục vàng nhạt lại ở con ngươi vị trí xếp chồng lên nhau. 

" Hỏa Vũ sơn trang, Hỏa Vũ Mã Não, Hỏa Vũ Công, Hồ Phu Nhân, Hồ Mỹ Nhân và Thương Long Thất Túc" Thiên An lẩm bẩm độc thoại một mình nhìn về không xa phía trước một gian kiến trúc chỉ là một chấm nhỏ, đem rèm che phủ xuống rồi nhắm mắt tọa thiền tiếp tục công việc tu luyện của mình. 

Bách Việt chẳng sớm thì muộn cũng sẻ bị liên quân Hàn Sở diệt vong khi nội loạn xảy ra. Ngôi vị thái tử đả là huynh trưởng của hắn Thiên Trạch chấp chưởng không có phần cho hắn, cho nên tận dụng thân phận của mình là vương tôn công tử, xin cha già của mình một mảnh đất phong nhanh chóng rời đi rồi xây dựng thế lực của mình. 

Với ưu thế là người hiện đại có thể trong thế giới trước hắn không nổi trội thành tựu cũng không cao nhưng tại thế giới này lại khác, những thứ kiến thức tưởng chừng là quá đổi bình thường mà xuất thân con nhà nông hắn lớn lên trong xả hội chũ nghĩa Việt Nam, 12 năm mài đũng quần trên ghế nhà trường thêm 5 năm kiếp sống sinh viên, chẳng lẻ hắn lại thua đám người cổ đại này sao.

Không chọn lấy những nơi khác mà lại chọn lấy địa phận giáp giới Hàn Việt là hắn muốn chơi liều, đả hắn sống lại không thể để cho Bách Việt diệt vong như nguyên tác được. 

Cho nên sau nhiều năm tích xúc lực lượng ở đô thành liền mang theo tất cả thế lực của mình di chuyển đến Hỏa Vũ sơn trang địa phận, còn dẫn theo hơn hai ngàn dân nghèo đầu đường xó chợ sống nay chết mai trong đô thành theo hắn đến đất phong của mình, còn từ tiện nghi huynh trưởng của mình đào lấy một em mimi, mà sau này diễm chấn bát phương là Bách Việt đệ nhất mỹ nhân - Diễm Linh Cơ rời đi.

Đối với việc này thái tử Thiên Trạch còn cầu không được, khi Thiên An cho hắn sức ép quá lớn. Tuổi còn nhỏ nhưng tài trí còn hơn cả các bậc đại trí trong nước, nghỉ ra bộ chữ viết công tham tạo hóa chỉ chưa đến 50 chữ cái thay thế hoàn toàn bộ chữ viết cũ của Bách Việt có đến mấy trăm ký tự. 

Còn phát hiện hơn 30 loại thức ăn có thể ăn được xung quanh, uy hiếp không nhỏ đến địa vị thái tử của hắn. Thậm chí có trọng thần còn đề ý tưởng phế trưởng lập ấu, nên đối với việc hắn chủ động từ bỏ quyền lực chi tranh rời đi tiến về đất phong của mình, không phải là không muốn, mà là ngồi lên chiếc ghế đó cũng không dể gì.

Cho nên Thiên An rời đi để Thiên Trạch hài lòng, còn Diễm Linh Cơ với hắn mà nói chỉ là một bé gái bảy tám tuổi mới thức tỉnh vu thuật mà thôi, đồng thời hắn còn tặng thêm một tên thuộc hạ đắc lực dưới trướng là Vô Song Quỷ, thêm không ít tiền bạc cho đệ đệ mình rời khỏi đô thành.

Có tiền có đất lại có người lại có kiến thức hắn liền tại đất phong mình bắt đầu đại triển quyền cước xây dựng thành trì, công việc cũng không dể dàng gì khi phải nuôi rất nhiều miệng ăn, nhất là dân chúng nghèo đói khắp nơi đổ về. 

Cũng may thời đại này rất nhiều thứ ăn được tồn tại xung quanh mà đám người cổ đại không hề biết được hoàn toàn bỏ phí như những cây cho cũ nằm sâu dưới đất như khoai lang, sắn, đậu phộng, rau muống, rau dền, rau muống, củ sen, nấm rơm, nấm mèo... 

Hỏa Vũ sơn trang lúc này bầu không khí trở nên khẩn trương vô cùng, Hỏa Vũ Công tuổi tầm ngủ tuần giờ phút này cũng ngưng trọng cả lên, thong dong thường ngày cũng không còn, đi qua đi lại kiểm tra mọi thứ có sai sót khâu nào không.

Mặc dù tính cách vị công tử này hắn cũng biết đến thậm chí hai bên còn có giao tình khi cách đây không lâu hắn còn hổ trợ giúp đở quyên góp một ít lương thực cho người dân đi theo vị công tử này, nhưng nếu xảy ra sự cố hắn cũng không gánh nổi được trách nhiệm.

" Công tử đả đến nơi" một tên quân sỉ cung kính dục ngựa đi đến xe ngựa bẩm báo khi Hỏa Vũ sơn trang cổng lớn đả đến nơi.

" Ukm" Thiên An từ trong tinh luyện chakra của mình tỉnh lại, tay vén lên rèm che nhanh chóng bước ra rồi nói : " vất vả các ngươi"

" Không khổ cực, là bọn thuộc hạ phận sự" dẫn dầu quân sỉ cung kính hồi đáp, vị công tử này để cho những binh sỉ đi theo này cam tâm tình nguyện bán mạng, hắn không như các vị công tử khác một bộ cao cao tại thượng mà rất bình dị gần gủi, thường xuyên hỏi han bọn họ, không một bộ giá đở thậm chí còn giúp đở những ai có khó khăn.

Thiên An gật đầu chậm rải đi đến cổng lớn, phía trước là một đám người đả chờ sẵn nhìn phía trước tấm bảng lớn bốn chữ " Hỏa Vũ Sơn Trang" in lên bảng gỗ khóe môi nhích lên độ cong, khi chữ này lại bằng La Tinh quốc ngử Việt Nam hiện đại thân ảnh bước nhanh đến phía trước.

Hồ Trang niên kỳ chỉ tầm trung niên 42 43 tuổi gương mặt hiền hậu, một bộ cẩm y màu lam xanh và đen phối trộn trên đó có rất nhiều hoa văn hình thù nhìn giống như những con rắn uốn lượn, bên hông là một tấm ngọc bội đỏ như hỏa diễm bóng loáng, con mắt thoáng qua lay động khi nhìn tiểu thân ảnh kia đến gần.

“ Quả không khác gì với lời đồn” Hồ Trang thầm hô lên. 

Trong mắt hắn thấy được chỉ cao tầm một mét hai một đầu xanh dương tóc được buộc lại kỹ càng, trên đầu là một vật trang sức như thanh trụ làm bằng ngọc phỉ thúy, một thanh trâm ngọc xuyên qua định vị lấy mái tóc bên trên, phần còn lại được xỏa dài đến cổ. 

Khoác trên người một bộ vàng đen y phục ở eo là một thắt lưng lớn. Dung mạo có phần trung tính từ người tỏa ra khí chất thân cận dể gần, căng tràn sức sống như chồi non mới lớn. Đáng nói ở chín mười tuổi nam hài này mà bất cứ người nào nhìn vào cũng không thể nào quên được chính là đôi mắt hết sức đặc biệc kia. 

" Cung nghênh công tử đại giá quang lâm" Hõa Vũ Công mái tóc hoa râm, gương mặt hiền hậu khá dài khoác trên người một bộ trường y màu lam kiểu dáng giống trung nguyên nhân sỉ hay mặc, ống tay áo rộng thùng thịnh đều làm bằng lụa đắt tiền, chắp tay cúi đầu thi lể mà phía sau những hạ nhân trong trang theo sau đều quỳ rạp xuống đất không dám ngẩng lên.

" Đứng lên hết cả đi, làm phiền Hỏa Vũ Công rồi" Thiên An vội đi đến hai tay nâng hắn lên khi hắn cũng định quỳ xuống hành lể. 

Người khác có lẽ chỉ biết Hỏa Vũ sơn trang sản xuất nhiều Hỏa Vũ Mã Não, nhưng Thiên An lại biết nơi này còn cất giấu Thương Long Thất Túc bí bảo, là bí mật ngàn năm không có lời giải xuyên suốt anime Tần Thời Minh Nguyệt đây. Có nó có thể chưởng khống sức mạnh vô hình, cải biến thiên hạ lực lượng đây. 

Hơn ai hết hắn biết rõ bí bảo này là gì chính là chiếc hạp đồng cổ xưa xuất hiện ở phần 5 Quân Lâm Thiên Hạ, khi Nguyệt Thần cùng Vân Trung Quân đàm thoại khi mang Cao Nguyệt lên Thận Lâu đây.

Bảo vật này cũng chính là thứ mà giúp cho nước Trịnh quật khởi khi rơi vào tay của vị quân chủ thứ 3 Trịnh Trang Công. Sau này không biết vì cớ gì lại rơi vào tay của Hỏa Vũ Công, để rồi khi Bách Việt nội loạn Hàn Sở phái binh đến trấn áp phản loạn Bách Việt diệt vong. 

Hỏa Vũ sơn trang chết theo khi lọt vào thảm sát của ba tên sát thủ độc ác nhất Đoạn Phát Tam Lang khi cấu kết với Tả Tư Mã Lưu Ý. Bảo vật sau này rơi vào tay Hàn An, rồi được Lưu Sa chiếm giữ. Tần diệt Hàn nó lại được Vệ Trang giao cho Xương Bình Quân cuối cùng lại trở vào tay Âm Dương Gia, có thể nói khúc chiết vô cùng.

" Hỏa Vũ Công không cần đa lể, Thiên An đến hôm nay là để cảm tạ lần trước Hỏa Vũ Công giúp đở, đồng thời còn mang một bút sinh ý muốn cùng Hỏa Vũ sơn trang giao dịch"

Hỏa Vũ Công thụ sủng nhược kinh, theo thời kỳ Xuân Thu bắt đầu, sĩ nông công thương giai cấp địa vị liền thâm nhập lòng người.Thương nhân địa vị rất thấp, coi như là Hỏa Vũ Công cái này một loại thiên hạ nổi danh đại phú cổ cũng không ngoại lệ.

Tại sĩ tộc cùng quý tộc trong mắt, vô luận bao lớn thương nhân, chỉ cần hắn vẫn là một cái thương nhân, liền chẳng qua là bình dân mà thôi. Nhưng Thiên An lại khác hắn thân là công tử thân phận cao quý vô cùng, lại không một chút giá đở tạnh hiềm.

Cung kính nói : " công tử mời vào trong, bên trong đả bày sẵn tiệc trà chiêu đón công tử"+ "

-------oOo-------

Chương 7:

Chương 007 : Hỏa Vũ song Hồ. (#7)

Người đăng: anpromalong6

Hỏa Vũ sơn trang bên trong, hậu viện nơi.

Hồ sen chổ rừng trúc cùng tục mộc được bài trí hết sức ưu mĩ phong cảnh hết sức văn nhã. Tại nơi này hai thân ảnh thiếu nữ có mặt tại đây, một người chỉ bảy tám tuổi bộ dáng trên tay cầm một thanh cần trúc nhỏ một đầu buộc sợi chỉ mảnh cột lấy mồi câu đang trêu chọc trong ao cá vàng, thỉnh thoảng lại cười lên vài tiếng chuông bạc.

Gương mặt trái xoan, hai hàng lông mày thon dài, màu da trắng nõn như tuyết, thân người mặc màu hồng cổ trang, mái tóc dài đến cổ màu rượu đỏ đầu tóc, bên khóe miệng một viên nho nhỏ nốt ruồi duyên, một đôi ánh mắt câu người thật là quay đầu lại nhất tiếu bách mị sinh, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng mỹ nhân bại hoại dáng vẻ đả ẩn hiện trên đó.

Chỉ chờ thời gian sẻ trở thành một tuyệt sắc nử tử. Người còn lại tuổi có phần lớn hơn năm sáu tuổi, mặc bích lục quần áo, ôn nhu khí chất, làm cho người ta cao vô cùng nhã tĩnh lặng cảm giác.

Trần trụi cổ cùng bả vai hơi lộ ra, hiện ra vẻ đẹp của nàng tốt đường cong, dáng ngoài của nàng, mới nhìn không trương dương chói mắt, nhưng là lại để cho người sinh lòng hảo cảm, thuộc về cái kia một loại càng xem càng dễ nhìn. 

Hai cái nử tử một cái đoan trang trang nhã một cái kiều mị động lòng người. Đều chính là thiên kim tiểu thư của Hỏa Vũ Công, tỷ tỷ tên là Hồ Oánh, em gái tên là Hồ San.

"Tỷ tỷ, chúng ta còn chưa đi ra ngoài sao? Nơi này thật nhàm chán a. " Hồ San lên tiếng cầm trên tay cần câu nhỏ đung đưa chân ngọc, tựa hồ có mấy phần không vui.

"San nhi đừng nghịch, phụ thân nói mấy ngày nay lưu dân đến rất nhiều, phụ thân sẽ rất khó làm." Hồ Oánh cười cười, nắm lấy Hồ San tay nhỏ nói, chính mình muội muội tính cách quá hoạt bát, nàng cũng không tin tưởng Hồ San hội nói được là làm được, chính mình nhiệm vụ chính là coi chừng nàng, không thể chạy loạn.

Hồ San buồn bực ngồi ở một bên, nhãn châu xoay chuyển rồi nói: “ Tỷ, muội nghe nói thập công tử trời sinh dị đồng, muội từ Tú nhi tỷ biết được tin đồn không sai nha? tỷ nói hắn có ngốc hay không chạy đến nơi này còn mang theo vô số lưu dân, nghe nói tài sản lẫn lương thực của hắn đem theo đều hết cả rồi”

Hồ Oánh đem tấm khăn thêu dở bỏ xuống, rồi nói : “ thập công tử thân phận tôn quý, không thể nói lung tung, mạo phạm công tử phụ thân cũng không lo được cho muội”

Hồ San bỉu môi lên nói : “ mới không đây, muội nghe Tú nhi tỷ tỷ nói hắn so với các vị vương tôn công thất khác khác biệt, thường xuyên cùng những người bần dân trò chuyện còn dạy chữ cho bọn họ. Hẳn là vì vậy mới bị đuổi đến nơi này đi”

“ San nhi” Hồ Oánh thanh âm có phần lớn tiếng nghiêm nghị nhìn nàng, nàng so với muội muội mình thì hiểu chuyện hơn, cũng biết được tầng lớp phân cấp tôn ti thân phận.

Tuy thập công tử Thiên An tính tình hòa nhã vẫn còn là hài đồng niên kỹ nhưng tôn ti giai cấp còn đó, hắn có thể không chú ý song bọn họ cần phải ghi nhớ nếu không bất cận mạo phạm chết cũng là đương nhiên.

“ Đạp đạp đạp” một tràng tiếng bước chân vang lên từ con đường nhỏ thông hướng chổ hai người, một cái bóng xanh lục tuổi cũng không lớn bé gái mặt tròn phúng phính y phục so với hai người chất liệu có phần khác biệc lại đơn điệu màu sắc không có hoa quý bằng, chạy nhanh đến hai người gấp gáp hô : “ đại tiểu thư, nhị tiểu thư, chuyện lớn, chuyện lớn rồi”

“ Hồng Như tỷ, là chuyện gì vậy?” Hồ San đứng dậy dò hỏi, nhìn về lớn hơn mình không bao nhiêu tầm hơn hai cái đầu chính là nha hoàn hầu cận cho Hồ Oánh, lúc này gương mặt đỏ hồng hơi thở phập phồng hẳn đả chạy một mạch đến nơi này vội thông báo cho họ.

“ Hồng Như , là chuyện gì đả xảy ra?” Hồ Oánh mày có chút nhíu dò hỏi.

Hồng Như đợi cho bình ổn được phần nào thân hình có chút run lên, lớn giọng : “ thập công tử.. thập công tử.. đến sơn trang chúng ta, hiện đang được lảo gia tiếp đãi”

“ Cái gì” Hồ San hét lớn một tiếng sau đó vứt luôn trên tay cần câu làm bằng cách trúc nhỏ, thân ảnh chạy nhanh đi bên tai nghe lấy tỷ tỷ mình thanh âm cũng không có dừng.

Lúc này Thiên An được Hỏa Vũ Công mời đi tận lực dẫn đường du lãm sơn trang bên trong cảnh sắc, thậm chí dưới sự yêu cầu của hắn còn dẫn xuống mỏ ngọc đang khai thác bên dưới. 

" Đây là dầu đen, là thứ dùng để thắp sáng rất có lợi trong việc khai thoáng khoáng vật" Hỏa Vũ Công nhìn thấy Thiên An đem mắt nhìn về các thùng gỗ, cùng các ngọn đuốc đang thắp sáng liền lên tiếng giải thích.

Thiên An ánh mắt sáng lên trong đầu thầm hô : " thời đại này dầu mỏ chỉ có thể làm vật đốt, nếu như có thể đem ra chưng cất làm xăng dầu là tốt rồi, quên đi cho lành giờ còn chưa làm được" 

Cẩn thận tính toán một hồi hắn liền hỏi : " thứ dầu đen này Hỏa Vũ Công tìm được ở đâu? "

Hỏa Vũ Công nghe được có phần nghi hoặc nhưng nhanh chóng trả lời : " hồi công tử, nó nằm ở phía bắc cách sơn trang hai mươi dặm, tại đó một đầm nước đen lớn chỉ cần múc vào thùng gổ là được?" 

Loại dầu này có đầy ra đó muốn lấy bao nhiêu cũng được, quan trọng là có sức lấy hay không mà thôi, tuy không rõ Thiên An cần nó làm gì nhưng đối với hắn mà nói cũng chẳng thiệt hại gì cả.

Thiên An gật đầu ghi nhớ, thân ảnh định cất bước vào trong mặc cho Hỏa Vũ Công và binh lính ngăn cản đành bất lực đi theo. 

Đi vào bên trong hắn thấy được không ít khoáng nô đang đào móc mỏ ngọc, mặc dù hắn cũng từng xem qua anime nhưng chỉ thoáng qua mà thôi, tận mắt chứng kiến rung động không thôi khi thấy từng rương gổ chất đầy những khoáng ngọc lớn đỏ như hỏa diễm, mặt ngoài lại bóng loáng thỉnh thoáng có ánh sáng chiếu vào lại ánh lên sắc hỏa.

Đi dạo một hồi cầm trên tay một viên to lớn khoáng ngọc trở ra, nói : " Hỏa Vũ Công là ông nói đó, ta chọn khoáng ngọc này" 

Hỏa Vũ Công cười nói : " công tử ưa thích là được rồi" 

Đem khoáng ngọc này đưa cho một tên thân vệ, đột nhiên ánh mắt hắn lay động khi hắn vô tình đảo mắt đả thấy được ở phía xa một góc khuất thấp thoáng ba bóng ảnh nử nhân, đôi nhãn đồng của hắn tuy còn chưa cho hắn những quyền năng mạnh mẻ, song thị lực tầm nhìn so với người thường còn mạnh mẻ hơn rất nhiều.

“ Kỳ thực ta đến nơi này chính là muốn nhờ trang chủ một chuyện” Thiên An mở lời nhìn phía trước trung niên.

Hỏa Vũ Công liền đáp : “ Hồ Trang xin nghe, nếu Hồ Trang có thể giúp được quyết không từ chối”

Thiên An gật đầu : “ chuyện là khi ta đến nơi này còn mang theo không ít dân nghèo khắp nơi, tất cả tài sản lẫn lương thực ta có cũng chỉ có thể trụ vững được 4 ngày nữa mà thôi. Nên đến nơi này muốn mượn vay một ít tiền bạc lẫn lương thực, trong vòng 1 năm ta sẻ trả lại cho ông đầy đủ”

Hồ Trang nghe xong ngẫm nghĩ việc này hắn cũng nghe biết được, cười nói : “ nếu là chuyện đó Hồ Trang nguyện ý giúp đở công tử cứu trợ mọi người, không dối gạt công tử Hồ Trang từ lâu đả nghe công tử thương dân thường xuyên giúp đở dân nghèo, nay nguyện đem chút ít tài sản trợ giúp công tử, về tiền nợ công tử không cần chi trả”

Thiên An chậm rải lắc đầu, rồi nói : “ Ta đến là để mượn tiền, chứ không phải là ăn cướp, nếu ông thật có lòng chỉ cần thời gian trả nợ dư dả cho ta là được, cũng như trợ giúp cho những người dân này thời gian đầu sinh hoạt là được, dù sao nơi đây cũng là đất phong của ta, ta muốn xây một tòa thành chưa từng có trên thế giới này, cần rất nhiều nhân lực và tài lực cũng như thời gian để hoàn thiện”

“Tỷ tỷ, thật đúng là hai con mắt khác biệc nha, xây thành.. hắn là muốn xây thành ư” Trốn một bên nấp sau tấm bình phong Hồ San trộm nhìn cũng như nghe lén được cuộc nói chuyện giữa phụ thân mình cùng với vị công tử kia.

“ San nhi, nhỏ giọng” Hồ Oánh gấp gáp lên tiếng.

Có điều nàng thanh âm mặc dù nhỏ nhưng Hồ San vừa rồi cất lời cũng đả đến tai hai người bên trong, Hồ Trang sắc mặc lúng túng lên khi thấy Thiên An đem mắt nhìn về một phương cũng chính là nơi ẩn nấp của hai khuê nữ nhà mình, liền nói : “ mong công tử tha tội, khuyển nữ tuổi nhỏ không...”

Còn chưa đợi hắn nói hết thì thân ảnh Thiên An đả thoát ly nhanh đi đến phía ẩn nấp của hai người “ a” một tiếng thất thanh kinh hô, Hồ Oánh đem tay che miệng của mình còn Hồ San thì giương to mắt nhìn không chớp mắt trước nam hài không lớn hơn mình bao nhiêu. 

Tuổi còn nhỏ vẫn còn chưa hiểu chuyện nàng chỉ thấy nam hài này thật dể nhìn nhất là đôi mắt của hắn, không nhịn được nói : “ thật là dị đồng, hai con mắt của ngươi thật tốt xem nha”

“ San nhi, không được vô lễ, là Hồ Trang gia giáo không đủ mong công tử tha tội” Hồ Trang vội lớn giọng trừng ba người, vội tiến lên nhận tội, hắn biết rõ đối phương sẻ không trách phạt gì.

Một chính là đối phương đến cửa nhờ hai niên kỷ cũng không so với hai nử nhi mình bao lớn quả thật nếu có gì đó hắn cũng 10 phần mong chờ, ba tính cách của tiểu công tử hắn cũng nghe đồn . À còn một lý do nữa đối phương lần này là đến mượn tiền mình, cho nên mười phần sẻ không xảy ra chuyện gì.

Thiên An ánh mắt sáng lên nhìn nhỏ hơn mình một cái đầu phấn điêu ngọc trát cô gái một đầu tóc đỏ hung, cùng bên cạnh lớn hơn dung mạo tương tự văn nhã, về phần nha hoàng cũng rất đáng yêu đang đỏ bừng cúi đầu không dám nhìn khẩn trương đả vội quỳ xuống kinh hô : “ nô tỳ tham kiến công tử” liền nói : “ đứng lên đi.. ta là Thiên An còn ba người đây?”

“ Hồi công tử, tiểu nữ là Hồ Oánh” Hồ Oánh mặt có phiếm hồng một tay đặt lên lồng ngực khẻ cuối đầu.

“ Ta là Hồ San.. còn kia là Hồng Như tỷ” Hồ San nhanh nhẩu trả lời : “ ngươi chính là công tử Thiên An mà mọi người hay đồn sao? nhìn không có lợi hại gì ?”

“ San nhi” Hồ Oánh lẫn Hồ Trang lớn tiếng.

Nhìn nàng le lưỡi nghịch ngợm Thiên An cười lên một tràng vui vẻ,+ "

-------oOo-------

Chương 8:

Chương 008 : Đạo thơ (#8)

Người đăng: anpromalong6

Hỏa Vũ Công tâm tư lộp bộp nhảy lên một cái, trưởng nử đả 14 tuổi rồi thời đại này tuổi đả có thể gả chồng, xong hắn luyến tiếc hơn nữa trong vùng lại không có người nào xem được cả. 

Ấu nử thì tuổi nhỏ hơn công tử Thiên An một hai tuổi mà thôi, người ai cũng có tư tâm cả nhưng hắn trước nay không dám trèo cao vào vương tộc, nhưng khi vị công tử này xuất hiện lại khác nếu lở như thật sự ái nử của mình bị vị công tử này nhìn trúng, không phải tiền đồ của hắn lẫn ái nữ đều rộng mở sao. 

Thiên An đi tới Hỏa Vũ sơn trang, cũng không chỉ là vì Thương Long Thất Túc bí mật, còn vì lúc còn trẻ Hồ phu nhân cùng Hồ mỹ nhân hai nữ. 

Hồ phu nhân cùng Hồ mỹ nhân tại hắn xem qua anime đều là giai nhân tuyệt sắc cả, nhất là Hồ mỹ nhân mị hoặc câu người không kém Diễm Linh Cơ nếu không có hắn xuất hiện. 

Chỉ sợ cả Hỏa Vũ sơn trang chìm trong thảm sát bởi Đoạn Phát Tam Lang, tại sau khi Hỏa Vũ Công chết, không nơi nương tựa sinh hoạt. Hồ phu nhân bị buộc gả cho mình không thích Lưu Ý, mà Hồ mỹ nhân càng bị Hàn Vương An thu vào trong cung.

Có hắn tại làm sao có chuyện để cho Hàn An và Lưu Ý, Lý Khai tiện nghi chứ, oẳm lấy mỹ nhân là một dù sao Hỏa Vũ Công dưới gối chỉ có hai nhi nử. Gia tài khổng lồ của hắn đợi hắn chết rồi không phải chuyển qua cho hắn sao, quan trọng hơn Thương Long Thất Túc bí bảo còn ở trong tay hắn. 

Đợi cua song hai nử này, quan hệ cha vợ con rể ở đó hắn chẳng lẻ không thành toàn cho con rể mình sao.Cho nên Hỏa Vũ sơn trang hắn buộc phải lấy cho mình, từ mỹ nhân đến bí bảo, một phần khác thợ thủ công trong sơn trang cũng có rất nhiều đây. 

Tài lực nhân lực là lớn nhất vùng, Hỏa Vũ sơn trang quy tụ những thợ thủ công có tay nghề giỏi nhất Bách Việt tề tụ về đây.Có Hỏa Vũ sơn trang hậu thuẫn danh vọng còn đó dân chúng chịu ơn Hỏa Vũ Công đối với Thiên An mà nói là một trợ giúp lớn nữa. 

Thời đại Chiến Quốc loạn lạc lại cái quan trọng nhất chính là lương thực thứ hai chính là nhân lực rồi mới đến tài lực. 

Nhìn hai nử nhân phía trước, mặc dù bây giờ còn chưa trổ mã thành thục như trên màn ảnh hắn thấy qua. Nhưng mỹ nhân dáng vóc đả ẩn hiện, nhất là Hồ Oánh một bộ điềm tĩnh như nước làm cho người muốn ôm vào lòng, nhìn hai nữ này bất giác hắn lại nhớ đến tập thơ nổi tiếng của cụ Nguyễn Du.

“Đầu lòng hai ả tố nga,

Hồ Oánh là chị, em là Hồ San

Mai cốt cách, tuyết tinh thần.

Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười.

Oánh xem trang trọng khác vời,

Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang.

Hoa cười, ngọc thốt, đoan trang,

Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da.

San càng sắc sảo mặn mà,

So bề tài sắc vẫn là phần hơn.

Làn thu thuỷ, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.

Một hai nghiêng nước nghiêng thành,

Sắc đành đòi một, tài đành hoạ hai."

Thiên An chậm rải bước đi khẻ ngâm nga đạo lại thơ cụ " Nguyễn Du" dành cho chị em Thúy Kiều, Thúy Vân, nhìn hai nử tử phía trước mỗi người mổi vể biểu hiện khác nhau, một người khẻ suy tư gương mặt ửng đỏ xấu hổ đầy thẹn thùng, còn một người ánh mắt đảo tròn không biết đang suy nghĩ gì giương mắt nhìn hắn chăm chú.

Hồ San chớp chớp mắt gương mặt suy tư rồi nói : “ thật khó hiểu, ngươi là ngâm thơ khen tặng ta đó sao?”

Ánh mắt mở lớn nhìn về phía trước nam hài cao hơn mình một cái đầu đúng như lời đồn thổi mà nàng nghe được, một đầu tóc xanh như hỏa diễm bốc cháy cùng một tím một xanh đồng tử, nhịn không được kinh hô : " ngươi trời sinh là như vậy sao?"

" San nhi, không được vô lể" Hồ Trang gấp gáp mắng lên, khi mà xưng hô của con gái mình lại vô lễ.

" Haha" Thiên An cười lên vài tiếng rồi nói : " nhị tiểu thư tính cách hoạt bát lanh lợi, thật khiến người ưa thích, Hỏa Vũ Công bất tấc lo nghĩ" ngừng một chút đi đến phía trước nói tiếp : " đúng vậy nha?"

Hồ Oánh mặt phiếm hồng khi đây là lần đầu có người làm thơ tán thưởng nàng, mặc dù có rất nhiều từ nàng không hiểu được, nhưng lại có thể đoán ra được lời thơ chính là miêu tả hai chị em tán thưởng lấy, khẻ nhún người đáp lại : " Hồ Oánh thay mặt muội muội, cảm tạ công tử tặng thơ"

Thiên An liền đáp : “ không có gì, là ta nhất thời hứng khởi mà thôi, trang chủ không cần trách tội bọn họ”

Thiên An đi đến gần Hồ San tay nhỏ búng lên tráng nàng, cười nói : " muội có phải đang suy nghỉ gì không hảo ý không về ta không?"

" Ai u" Hồ San làm cái mặt quỷ cho hắn, tính cách nàng hoạt bát lanh lợi lại thấy Thiên An tuổi cũng không lớn hơn là bao mình, hài đồng tâm tính nhịn không được nói : " nào có, chỉ đang nghỉ công tử thật dể nhìn đây"

" Hahahaha" Thiên An cười vui vẻ lên, hai tay vổ lên từ phía sau một tên quân sỉ đi đến tay còn mang theo hai hộp gỗ cung kính đưa cho hắn, cười nói : " lần này đến là cảm tạ Hỏa Vũ Công nhiều lần trợ giúp, Thiên An đặc biệc chuẩn bị mong Hỏa Vũ Công cùng nhị vị tiểu thư không chê, chỉ là chút quà nhỏ do ta nghỉ ra mà thồi"

" Hồ Trang tạ ơn công tử" Hồ Trang cúi đầu thi lể, trong lòng vui sướng lên khi thấy được con gái mình cùng với vị công tử này thoáng qua chung đụng không tệ, giờ phút này một suy nghĩ lóe lên trong đầu " phải chi Hồ San có thể gả cho công tử thật tốt" 

Hồ Trang nhìn trưởng nữ của mình xấu hổ cùng con gái út chung đụng với vị công tử này không có phản cảm gì, ngược lại còn chiếm cảm tình. Hiện giờ bọn họ còn nhỏ lại thêm tin tức hắn thu được vị công tử này lại khác người lại tự xin cho mình đất phong lên đường rời đi, bỏ đi tranh đoạt quyền lực cạnh tranh. 

Chỉ cần thời gian dài tiếp xúc một khi thật có cảm tình, một trong hai nử nhi mình thật cùng vị công tử này nên duyên, khi đó cho dù không là chính thê vị trí thì địa vị hắn cũng thay đổi khi bước chân vào vương thất dòng tộc, đó là chuyện xa chuyện gần chính là hắn chính là chủ của mảnh đất rộng lớn, Hỏa Vũ sơn trang cũng nằm trong đất phong của vị tiểu công tử này.

" Cảm tạ công tử" Hồ Oánh nhìn hộp gỗ phía trước có phần bất ngờ không nghĩ đến mình còn được tặng quà, liền thi lể cảm tạ

Trái ngược với nàng Hồ San liền tay nhỏ bắt lấy chiếc hộp rồi mở ra, một mùi hương thơm nồng từ những chiếc bánh vàng tròn hiện ra, ánh mắt sáng lên mủi nhỏ ngửi lấy : " thơm quá, San nhi cảm tạ công tử.. ô thật mềm.. thật hương, tỷ tỷ lại giòn lại ngọt"

" San nhi" Hồ Oánh thầm nói khi nhìn muội muội mình lại ngay mặt Thiên An đem hộp gổ mở ra đem những chiếc bánh này ăn lấy. 

" Đây là bánh khoai nướng, là do ta trồng thu hoạch cách đây không lâu, đem luộc lên rồi đánh tơi ra, rồi viên tròn đem nướng" Thiên An cười nói : " gia sản của ta cũng đả tán hết ra cả rồi, chỉ còn chút tiểu vật này mà thôi"

Hồ Oánh nhìn vị công tử tuổi còn nhỏ hơn mình cười nói phía trước, trong lòng dấy lên hảo cảm không thôi, đối phương tài trí lại nhân nghĩa là đại anh hùng trong mắt nàng. 

Khi toàn bộ tài sản của mình lại dùng để mua lấy lương thực cứu trợ cho dân nghèo, hoàn toàn khác với các vị vương tôn công tử khác, nhìn muội muội mình hồn nhiên ăn lấy không nhịn được tiếp nhận một mẫu bánh đến tay muội mình khẻ cắn lấy.

" Những chiếc bánh khoai lang nướng này đối với Hồ Trang và tiểu nử mà nói, đả là lể vật quá quý rồi" Hồ Trang đáp lại, những lời này là thật lời của hắn tuy quà tặng không phải là thứ đắt tiền sa xỉ nhưng lại có giá trị về tinh thần.

Thiên An đến bên cạnh ao cá nhìn những con cá chép, tay bắt lấy cần câu nhỏ đem thả xuống mặt nước ngay lập tức một đầu cá đớp lấy rồi được hắn giật lên, cười nói : " ác thú vị như vậy, xem ra chỉ có San nhi mới nghỉ ra rồi"

Hồ San con mắt đảo tròn, mạnh dạn lên không ít thân ảnh nhích lại gần hắn, nói : " là do phụ thân nhốt muội ở nơi này không cho ra ngoài, công tử ca ca người nói giúp cho San nhi trước mặt phụ thân một tiếng được không? San nhi không muốn mãi ở bên trong sơn trang"

Thiên An trong lòng nở hoa khi nghe nàng nủng nịu lấy lòng, đem tay vươn ra đặt lên đầu tóc nàng gõ nhẹ một cái, đối với chỉ loli này hắn đương nhiên yêu thích rồi,

Cười nói : " bên ngoài cũng không mấy bình an như muội nghĩ, kẻ thường dân vốn không có tội, chỉ vì có ngọc bích mà thành có tội. Hỏa Vũ Công phú giáp một phương gia sản khổng lồ, hẳn sẻ lọt vào tai mắt không ít người, nhất là sơn tặc thảo phỉ, nếu muội ra ngoài không chú ý bị bắt lấy, tài sản có thể mất đi còn tìm lại song tính mạng chỉ có một"

Hỏa Vũ Công gương mặt trầm ngâm suy ngẫm khi nghe mấy lời này, hắn nhiều năm kinh thương hiện giờ Hỏa Vũ sơn trang gia tài bạc triệu, phú giáp một vùng hắn lại giúp người trợ giúp. 

Lại không chú ý đến cũng chưa từng nghỉ đến tới việc có người nhăm nhe tài sản của hắn, sơn trang bên trong gia nhân chỉ là người thường mà thôi làm sao chống đối được giang hồ thân thủ đây, nhìn về tiểu công tử phía trước mặc dù hắn tuổi nhỏ nhưng tài trí để cho hắn sợ hãi.

Hồ San đem tay che trán, cơ linh giả bộ thành một bộ đau đớn bộ dạng, mấy lời của Thiên An nàng nghe hiểu lấy, rẩu rỉ nói : " như vậy thì chán chết, San nhi không muốn mãi ở sơn trang?"

Thiên An cười nói : " Ta ngỉ ra một loại trò chơi rất hay, giúp tiêu khiển rất tốt, gọi là Cờ Cá Ngựa, đảm bảo muội sẻ ưa thích"

" Cờ Cá Ngựa" Hồ San ánh mắt sáng lên đầy hồ hởi, rồi nói : " nó như thế nào, San nhi thật muốn chơi lấy"

Thiên An lắc đầu, cười nói : " hôm nay đến đây ta không có đem theo, đợi khi về sẻ cho thuộc hạ đem cho muội một bộ để chơi" 

Nhìn thấy nàng mất hứng rầu rỉ đem tay lần nữa vươn ra búng lấy trán nhỏ của nàng, một bộ tự nhiên như đả quen biết từ lâu, xoay người lại đi đến Hồ Trang nói : " lần này đến trang viên, một là cảm tạ trang chủ, hai chính là muốn cùng trang chủ làm sinh ý, ba chính là muốn nhờ trang chủ trợ giúp Thiên An một ít việc"+ "

-------oOo-------

Chương 9:

Chương 009 : Gieo sạ lúa (#9)

Người đăng: anpromalong6

Cùng thời gian một nơi khác.

Nơi này là một mảnh thung lủng cở trung, hai mặt được bao bọc bởi những vách núi dựng đứng địa thế cực kỳ hiểm trở, một mặt lại tiếp giáp một con sông lớn còn lại tương đối rộng lớn là con đường thông thương ra vào nơi này. 

Gần hơn hai ngàn người đang tất bật gieo trồng vụ màu tại một mảnh đất phù sa bồi đắp ven sông. Để ý kỹ mới thấy trên những thửa ruộng này rất nhiều thân ảnh nam nử khác nhau đang kéo những công cụ khác lạ.

Một chiếc ống tre lớn dài đến 3 mét được lắp trên hai chiếc bánh xe bằng gỗ di chuyển theo người phía trước đang kéo, từng hạt thóc thông qua các lổ nhỏ trên máng tre rơi xuống, đây là công cụ gieo trồng mới nhất được tiểu công tử đem ra.

Việt Nam có nền nông nghiệp hơn 4000 năm văn hiến, mà trước khi xuyên không Thiên An là con nhà nông chính hiệu, thời đại hiện đại mạng lưới nét chỉ gần lướt Wed là xong, mọi thông tin đều tra được. 

Chưa kể thông tin truyền thông báo đài đầy ra, không ít phân bón giống cây trồng lẫn công cụ phục vụ cho nông dân mà hắn cũng biết được. Công cụ gieo trồng này là hắn tình cờ phát hiện khi các nông dân người miền tây dùng để gieo sạ vụ mùa, bây giờ được hắn đem ra.

Vấn đề lương thực là thiết yếu nhất mà hắn cần ưu tiên giải quyết hàng đầu, khi đến nơi này hắn cũng hiểu rõ được lương thực chính mà người bấy giờ dùng để ăn chính, lương thực chính là Ngủ Cốc là ma (hạt gai dầu), thử (kê Proso-Panicum miliaceum), tắc (hay túc), mạch (bao gồm đại mạch, tiểu mạch, hắc mạch và yến mạch), thục (đậu tương). 

Lương thực chính là thứ chính thiết yếu tại thời chiến loạn này, thời đại này chỉ có ngũ cốc phương pháo gieo trồng lại thô sơ lạc hậu, năng suất thu về cũng không cao. 

Bản thân hắn xuất thân là con nhà ngèo nhà mặt tiền bốn phía xoay ra ruộng đối với đồng áng chẳng xa lạ gì. Chưa kể thời đại này tư tưởng còn chưa khai hóa bỏ qua rất nhiều những thứ có thể ăn được ở xung quanh mình.

Như chuột đồng trong mắt họ là thứ ôn dịch phá hoại mùa màng nhưng có biết thịt chuột dinh dưỡng chất lượng, ếch nhái.. các giống thực vật cho cũ nằm sâu dưới mặt đất như khoai, sắn, đậu phộng... vẫn không ai phát hiện.




Sống tại thời hiện đại thường xuyên phục dụng và cũng là lương thực chính của người dân Việt Nam - hạt lúa được hắn cho thuộc hạ đi đến phía nam nước Âu Việt, cư dân Văn Lang để đổi về.

Người Văn Lang đả sớm có nền văn minh lúa nước, so với người trung nguyên thì hạt lúa họ trồng chính là sau này giống lúa mà người Việt dùng lấy trong hằng ngày. Cho nên Thiên An sẻ không bỏ qua cho cây lương thực chính này.

Đồng thời trong thời sinh sống tại đô thành, hắn cũng đem những kiến thức món ăn đơn giản, những loại có thể ăn được bên ngoài. Làm cho đời sống người dân cải thiện hơn, cũng đánh ra một mảnh danh tiếng cho mình.

Theo sắc trời càng ngày càng về chiều mây hồng như thiếu nữ e thẹn xấu hổ bồng bềnh theo gió trôi đi, trên bầu trời mỹ lệ từng cánh chim vổ cánh bay về tổ. 

Mà nhóm nông dân cũng đả thu lấy nông cụ gieo trồng của mình rời khỏi ruộng đồng, đều tập trung tại một chổ vây quanh một nử hài một thân hỏa hồng y phục, chỉ tầm chín mười tuổi mà thôi.

Cùng đoàn người chung quanh một ít liền phân biệt mở ra, liền dường như một đống lá sen trung kia trắng tinh mỹ lệ hoa sen, thánh khiết mà mỹ lệ. Tuyết trắng da thịt ngủ quan tinh xảo gươn mặt thon gọt như họa vẻ lông mày đôi mắt câu hồn khiến người khó có thể đem mắt dời ra, một đầu tóc dài đến vai xỏa xuống như thác nước suôn mượt. 

Chân nhỏ mang theo một đôi giày màu đỏ hồng hết sức đáng yêu, đang ngồi trên một chiếc ghế nhỏ lười biếng ăn lấy một túi giấy, bên trong là một túi thức ăn. Ở cổ treo lấy một cái vật nhỏ hình chữ nhật, phản chiếu dung mạo của nàng, nếu có người hiện đại sẻ lập tức nhận ra được chính là một chiếc điện thoại cảm ứng hiện đại.

Giống như Hồ San mặc dù tuổi tác còn nhỏ cơ thể cũng chưa phát dục đầy đủ nhưng mỹ nhân bại hoại dáng hình đả hiện rỏ trên nàng, là một cái làm người nhìn liền sinh ra xúc động dục vọng nam nhân.

Chính là sau này trưởng thành diễm kinh tứ tọa là Bách Việt đệ nhất mỹ nhân, hỏa vu Diễm Linh Cơ đến ngay cả Huyết Y Hầu Bạch Diệc Phi cũng muốn đạt được nàng, mỗi một ánh mắt cử chỉ đều làm cho nam nhân câu lên dục hỏa, song giờ đây chỉ là một tiểu cô nương vẫn còn chưa lớn mà thôi. 

Diễm Linh Cơ nhìn thấy đám người đả tụ tập đả đông, liền mở lời như chuông bạc lanh lảnh dể nghe thanh âm cất ra : " ngày hôm nay gieo sạ đả xong, đợi thời gian lúa sinh trưởng thành mạ, thời gian này không cần phải chú ý, các ngươi ngày mai bắt đầu gieo trồng giống khoai lang, một nửa thanh niên trai tráng được chia ra đi xây thành trì"

Là con nhà nông việc gieo sạ trồng lúa với hắn mà nói là quá đổi thường tình, chính cái xuất thân không mấy giàu có thời hiện đại ở nơi này lại giúp cho hắn một lợi thế vô cùng lớn, hắn có sẵn kiến thức làm nông kha khá tích tụ trong người rồi.

Đầu tiên cần cho người dân làm đất để gieo sạ, mặt cỏ lẫn các cỏ cây trước đó đều bị đốt trụi sạch sẻ trở thành tro than bồi bổ cho đất, tiếp theo đắp thành phân chia các thửa ruộng dẫn nước vào để cho mặt đất nhảo ra, sau đó cày xới có thể là dùng nhân lực để cày bừa hay là dùng những con ngựa hay trâu rừng bắt được thay thế.

Một bước tiếp chính là gieo sạ đôi khi nền ruộng cứng, không kịp cạn nước, vẫn có thể sạ lúa. Trường hợp này gọi là sạ (lan) ngầm. Sau khi sạ xong, một, hai ngày sau mới cạn hết nước, cách sạ này chỉ áp dụng trong điều kiện ruộng không chủ động thoát nước ở một số vùng. Sạ kiểu này thì lượng lúa giống phải tới 220-250 kg/ha.

Độ dài mầm của hạt lúa lúa giống để sạ lan:Thời gian điều chỉnh mầm của hạt lúa giống cũng đỡ khó khăn hơn. Sau ủ 36 giờ, hạt lúa giống nứt nanh (đôi khi mầm dài bằng 1/3 hạt lúa giống). Nếu chưa sạ kịp, phải trải lúa giống đến hôm sau, thì 8-10 tiếng cần đảo hạt lúa giống để mầm và rễ của các hạt lúa giống không bị quấn vào nhau.

Mà Thiên An không sạ lan mà sạ theo kiểu khác, sạ lúa theo hàng là gieo hạt giống bằng dụng cụ đã thiết kế sẵn các hàng lỗ, khi kéo dụng cụ đi thì lúa giống rơi qua những dãy lỗ xuống mặt ruộng thành các hàng riêng biệt song song nhau, lúa sẽ mọc lên thành hàng lối.
Mật độ sạ hàng được điều chỉnh bởi các vải đai che các dãy lỗ của trống chứa lúa trên dụng cụ sạ hàng. Có thể điều chỉnh để gieo lượng hạt lúa giống xấp xỉ ở 3 mức: 50-75-100 kg/ha.

Hàng cách hàng và lượng hạt rơi ra trên hàng tùy thuộc vào lượng lúa giống để sạ. Khoảng cách giữa các hàng của các giống lúa thường trồng trong sản xuất là 20 cm. 

Nhưng trước khi sạ cần ngâm lúa giống ngâm nước 24h để ráo nước, mầm của hạt dài 1- 2mm là đạt tiêu chuẩn đem đi gieo sạ. 

Với 300 dụng cụ sạ hàng do hắn sai thuộc hạ chế tạo, là công cụ có những trống để đổ lúa giống, các trống này nằm trên một trục và được gắn với tay cầm để kéo. khi kéo dụng cụ sạ hàng đi, lúa giống ở trong trống rơi xuống ruộng thành từng hàng, tiết kiệm sức lực lại thời gian rất nhiều.

Muốn đảm bảo mật độ gieo tương đối chính xác, cần kiểm tra mật độ gieo trên 100m2 bằng phương pháp đơn giản: đo bề rộng làm việc thực tế của dụng cụ gieo, tính chu vi của bánh xe để biết diện tích gieo được khi bánh xe quay một vòng, như vậy tính được số vòng bánh xe quay khi gieo 100m2. 

Sau khi cho hạt giống vào các trống, kê kích máy lên, lót giấy hoặc bạt nilon phía dưới để hứng hạt, quay bánh xe sao cho số vòng quay tương ứng với thực tế là 100m2. 

Thu số hạt lúa giống rơi xuống đem cân sẽ cho biết mật độ cần gieo, nếu có chênh lệch thừa hoặc thiếu theo lượng hạt giống đã chuẩn bị có thể điều chỉnh tăng hay giảm nhờ các vòng cao su che trên các dãy lỗ.

Lượng lúa giống cho vào trống sạ, không nên đổ đầy trống, lúc kéo hạt lúa không rơi ra được. Chỉ đổ lúa khoảng hai phân ba của trồng sạ, trong quá trình di chuyển trên mặt ruộng, bánh xe lăn làm cho các trống của máy gieo lăn theo đồng bộ.

Hạt lúa giống trong trống bị xáo trộn sẽ theo các lỗ mở thoát ra ngoài rơi tự do xuống mặt ruộng thành hàng, chỉ đổ lúa khoảng 2/3 trống sạ.

Đậy nắp trống sạ, sau khi đổ lúa vào trống sạ xong, đậy kin nắp trống và gài cẩn thận, tránh nắp trống bị mở trong khi đang sạ. Có thể dùng ngựa trâu để kéo hay trực tiếp bằng tay người

Dụng cụ sạ hàng còn được gắn vào đầu máy cày, máy kéo. Khi diện tích ruộng đủ lớn, thì có thể chạy bằng máy, năng suất sạ rất cao. Hoặc gắn vào động cơ, sẽ thay được sức kéo của con người.Kéo hàng đầu tiên đi theo bờ ruộng hay theo sợi dây làm chuẩn.

Tiếp tục kéo dụng cụ sạ hàng các đợt sau song song với các đợt kéo trước. Nên để vết bánh xe của dụng cụ sạ hàng đợt kế tiếp trùng lên vết bánh xe của dụng cụ sạ hàng đợt trước đó để đảm bảo khoảng cách giữa hai dụng cụ sạ hàng. Cứ kéo tiếp tục như vậy cho đến hết ruộng.+ "

-------oOo-------

Chương 10:

Chương 010 : Hiện đại trồng lúa (#10)

Người đăng: anpromalong6

Lại nói về cây lúa có thể trồng trên nhiều loại đất khác nhau: đất phù sa, đất phèn…. Tuy nhiên yếu tố quan trọng nhất là phải đảm bảo đủ nguồn nước cho cây. Cây lúa gồm 4 bộ phận chính: rễ, thân, bông, hạt. 

Lúa thuộc dạng rễ chùm, rễ phát triển theo từng thời kì của cây lúa. Rễ cây lúa có thể ăn sâu xuống đất, tuy nhiên trên mặt ruộng rễ lúa thường chỉ phát triển khoảng 20cm, nếu phát triển quá sâu, rễ cây dễ bị nghẹt rễ khiến cây chậm phát triển. Để tạo điều kiện cho rễ lúa phát triển tốt, cần làm đất kỹ, đủ độ mùn, đủ lượng nước cần thiết.

Thân lúa bao gồm các mắt và lóng. Chiều cao có vai trò quan trọng trong khả năng chống đổ ngã của giống lúa. Lúa có thể đẻ nhánh khi có 4 - 6 lá thật. Trên ruộng lúa cấy, cây lúa đẻ nhánh khi bén rễ hồi xanh. 

Đến thời kỳ làm đồng lúa kết thúc quá trình đẻ nhánh.Lá lúa gồm: bẹ lá, phiến lá, lá thìa và tai lá. Từ các mần lá trên thân cây sẽ phát triển thành lá lúa, lá lúa phát triển tùy thuộc vào điều kiện ngoại cảnh cũng như giai đoạn sinh trưởng của cây. 

Lá có chức năng rất quan trong trong mỗi giai đoạn phát triển, quyết định khả năng sinh trưởng, năng suất của cây.

Nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống là câu tục ngữ của nhân dân ta chỉ ra 4 yếu tố quan trọng để làm nên một vụ mùa bội thu trong nông nghiệp lúa nước, đó là 4 yếu tố: Nước, Phân bón, Công chăm sóc, Giống lúa. 

Đứng đầu tiên là nước là thành phần chính của cây trồng, nước tham gia vào mọi hoạt động sống như quang hợp; vận chuyển, trao đổi chất; định hình cơ thể... nước sạch cho sản phẩn sạch, nước ô nhiễm cho sản phẩm ô nhiễm... 

Mỗi thời kì sinh trưởng, phát triển cây cần lượng nước khác nhau, thừa thiếu đều không tốt. Không có nước cây không thể duy trì sự sống.

Nhì phân: Phân bón là thức ăn của cây, mỗi giai đoạn cây cần thành phần, tỉ lệ các chất dinh dưỡng khác nhau. Phân bón không thể thiếu trong nông nghiệp hiện đại, đặc biệt với phương pháp trồng cây không cần đất.

Tam cần: Cần cù, chăm chỉ trong lao động chân tay và trí óc. Nông nghiệp hiện đại không chỉ cần những con người chỉ biết 1 nắng hai sương mà còn cần những nhà nông thông thái, chịu khó học hỏi, tìm tòi, nghiên cứu kiến thức khoa học, kĩ thuật, có kiến thức về thị trường kinh tế nông nghiệp.

Tứ giống: Giống có vai trò quan trọng ảnh hưởng đến năng suất, chất lượng cây trồng. Cần nghiên cứu tạo giống tốt, phù hợp với địa phương.

Diễm Linh Cơ nhìn phía trước nhiều người nhìn mình, trong lòng cũng có chút sợ sệt dù sao nàng bây giờ vẫn còn nhỏ, mà tại đây có đến hơn hai ngàn con người đang chờ nàng phân công, lại nhớ đến Thiên An dạo gần đây quán thâu cho nàng tư tưởng.

Chậm rãi nói : "Phân bón có vai trò quan trọng thúc đẩy cây lúa phát triển nhưng cần bón đúng cách mới có hiệu quả tốt. Sau khi sạ từ 7 – 10 ngày tiến hành bón phân cho lúa với lượng bón là : 300 – 350 kg/ha phân. Chú ý khi bón phải để nước vừa phải không được ngập đầu mầm lúa vì khi bón phân có đóng váng trên mặt có thể làm mầm chậm phát triễn hoặc bị chết"

Ngừng một hơi nàng lại nói tiếp cũng mặc kệ đám người thắc mắt, dù sao đây là Thiên An nói cho nàng, nàng cũng đâu có rành gì đâu : "Từ 18 – 22 ngày sau sạ tiến hành bón 350 – 400 kg / ha. 

Sau khi bón phân đợt 2 khi cây giai đoạn 30 – 35 ngày thì tiến hành tháo khô nước để hạn chế những chồi vô hiệu phát triễn, để ruộng khô từ 7 – 12 ngày sau đó cho nước vào lại để bón phân đợt 3.

Bón phân đợt 3:Từ 45 - 50 ngày sau sạ là giai đoạn cây lúa đang nuôi chồi cần bón thúc 350 – 400 kg/ha phân bón hữu cơ.Khi cây lúa được 59 - 62 ngày, đây là giai đoạn cây nuôi hạt nên bón 100 - 150 kg/ha."

" Hồi tiểu thư, ngài có thể nói lại một chút được không, lảo hủ không nghe kịp" một lảo già tóc hoa râm có phần sợ sệt mồ hôi tuôn ra, lên tiếng.

“ Đúng vậy tiểu thư, ngài nói nhanh quá” đám người cũng phụ họa lên.

Diễm Linh Cơ ánh mắt nhìn qua đám người còn lại đem mắt mong đợi nhìn mình, liền gật đầu, so với lần trước tốc độ lại chậm hơn : " nghe cho kỹ, bón phân chia làm 4 đợt, đợt 1 sau khi sạ từ 7 – 10 ngày tiến hành bón phân cho lúa, đợt thứ 2 ừ 18 – 22 ngày, đợt 3 từ 45-50 ngày, đợt 4 từ 59 - 62 ngày, thời gian cụ thể và lượng phân bón thích hợp công tử sẻ phân phối sau, hôm nay là nói để cho các ngươi biết mà thôi"

Ngừng một lát nàng lại mở ra điện thoại di động trước người, trải qua mấy tháng nàng đả quen thuộc thứ thần kỳ này, liền tay nhỏ chạm nhẹ, lại lấy từ trong túi áo ra hai cái nút tai nhỏ nhét một cái vào tay mình, bên tay lập tức nghe thanh âm của Thiên An phát ra.

Nghe được một hồi tròng nhãn lay động, nói tiếp : " Tiếp theo là nước, nước tưới có vai trò rất quan trọng trong quá trình cây lúa phát triển.Ở giai đoạn cây con trước thời điểm gieo sạ cần phải để mặt ruộng khô nước. 

Đế lúc lúa mọc mầm ổn định cho đến khi cây lúa bắt đầu đẻ nhánh cần phải giữ mực nước ở mặt ruộng khoảng từ 1 - 3cm tương đươn một lóng tay.

Sau khi gieo 15 - 20 ngày là cây lúa sẽ bắt đầu đẻ nhánh. Từ lúc này cho tới khi lúa bắt đầu đứng cái làm đòng thì áp dụng biện pháp tưới nước “ướt - Khô xen kẽ”. Tức là để nước vào ruộng khoảng 5cm là 2-3 lóng tay, rồi để nước tự cạn cho tới khi mặt ruộng nứt nhẹ thì bà con cho nước vào lại.”

Tiếp tục chạm lấy màn hình, thanh âm ghi âm mà Thiên An lại vang lên trong đầu nàng lần nữa, ghi nhớ không sót chữ nào nàng lại tiếp tục nói “ Tiếp tục để ruộng tự khô nứt trở lại. Cứ như thế trong suốt quá trình cây lúa đẻ nhánh.”

“Thời kỳ cây lúa đứng cái làm đòng, trỗ bông, chín sữa: đây là thời kỳ rất quan trọng nên cần lưu ý cung cấp đủ nước cho cây ở thời kỳ nay, đặc biệt trong thời kỳ này không được để ruộng khô nước.” 

“Nên duy trì mực nước ruộng khoảng 5cm.Thời lúa chín, thu hoạch: trước khi thu hoạch khoảng 10 - 12 ngày bà con nên tháo cạn nước trong ruộng để việc thu hoạch thuận lợi hơn.”

Thời gian cũng nhanh chóng buông xuống, buổi truyền đạt kiến thức trồng lúa cũng nhanh chóng kết thúc. 

Diễm Linh Cơ lẫn người dân cũng nhanh chóng từ đồng ruộng rời đi trở về những mái nhà tạm bợ được dựng lên, khác chăng vào buổi tối toàn bộ người dân đều tụ tập cùng một chổ mà ăn tối. 

Đả hơn 3 tháng nay một mực như vậy duy trì xuống, thức ăn mà bọn họ ăn uống hàng ngày đều là vị công tử này cung cấp cho, thông qua việc mọi người vào rừng săn bắn hay tìm kiếm những loại thức ăn cây quả theo vị công tử này yêu cầu.

Diễm Linh Cơ trong đêm tối một thân hỏa hồng y phục chân nhỏ di chuyển về một tòa kiến trúc bằng gổ chỉ mới được dựng lên không lâu, tại cửa lớn phía trước một thanh niên dáng người thập phần cao lớn, ước chừng hai mét thân cao hoàn toàn chính là một cái người khổng lồ với những người ở đây.

Trần trụi thượng thân, treo có vài xích sắt, rắn chắc cơ bắp cao cao cố lấy, làm hắn tràn ngập bạo lực lực lượng mỹ cảm, kia một trương không mang theo bất luận cái gì biểu tình trên mặt, lại có một đôi hung ác đôi mắt.

" Vô Song Quỷ, công tử đâu rồi" Diễm Linh Cơ dò hỏi.

Thiếu niên to lớn chỉ tầm mười ba mười bốn tuổi này chính là Tần Thì Minh Nguyệt bên trong Lưu Sa sát thủ thành viên Tứ Đại Thiên Vương, đao thương bất nhập Vô Song Quỷ, sau này bị kiếm thánh Cái Nhiếp một kiếm đoạn hầu rồi bị chưởng môn của Công Thâu Gia cải tạo thành hình người binh khí.

Rồi được Mặc Gia Cự Tử Thiên Minh cải tạo lại cơ quan, trong Thiên Anh Cửu Ca anime là thủ hạ đắc lực dưới trướng của Xích Mi Long Xà Thiên Trạch cùng với Diễm Linh Cơ, Bách Độc Vương, Khu Thi Ma là những thủ hạ đắc lực nhất từ Bách Việt chạy đến Tần Trịnh hội hợp cùng Thiên Trạch khi hắn được thả ra khỏi ngục giam.

Xích Mi Long Xà thân là thái tử đế vương dòng dỏi lại trời sinh dị tướng lại tinh thông Bách Việt vu thuật, thích mời chào kỳ nhân dị sĩ, Vô Song Quỷ và Diễm Linh Cơ từng phục vụ dưới trướng hắn bất quá so với các thuộc hạ khác thì năng lực có phần kém hơn không bằng, cho nên khi Thiên An tìm đến liền ném qua cho hắn, mà Thiên An thì mười phần nguyện ý với kết quả này.

Vô Song Quỷ nhìn thân ảnh nhỏ hơn đi đến, cất lời : " Công tử từ sớm đả đến Hỏa Vũ sơn trang"

“ Ân” Diễm Linh Cơ gật đầu, đôi mắt toát lên vẻ giảo hoạt, sau đó đi nhanh vào bên trong gian phòng, tìm đến một cái tủ lớn hình chữ nhật, liền ngó nghiên một hồi mở ra.

Đem tay bắt lấy một lon coca cola nhanh chóng bật nắp mà uống, con mắt nhanh chóng cong lành nguyệt nha. Cả người hưng phấn tràng đầy sảng khoái, khi nước ngọt có gas như bọt biển tan chảy, làm cho cả cơ thể vui sướng khi vị ngọt dịu mát lan tỏa.

“ Công tử.. người đi không gọi Linh Cơ.. uống một lon xem như tha tội cho người đi..à còn cả Linh Cơ bữa nay khổ cực, phải thêm một lon nữa” Diễm Linh Cơ lẫm bẩm tay thò bắt thêm một lon nữa đem ra.

“ Khà” Diễm Linh Cơ thốt lên một tiếng, con mắt lần nửa đóng lại lim dim thưởng thức hương vị sảng khoái mang lại, một ngụm lại một ngụm uống xuống.+ "

-------oOo-------


Đăng bởi: